Lúc đầu tôi khá cảm động và cảm thấy mẹ chồng thực sự quan tâm đến mình. Cho đến một ngày, chồng vô tình uống phải một ngụm sữa của tôi.
Hai vợ chồng đã kết hôn 3 năm nhưng chưa có con do tôi gặp vấn đề về sức khỏe, dù vậy điều đó không ảnh hưởng đến tình yêu giữa chúng tôi. Ông xã luôn rất ân cần, ngày nào anh ấy cũng về nhà đúng giờ để ăn tối với tôi, cuối tuần còn đưa tôi đi dạo, xem phim. Hai vợ chồng luôn hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau trải qua nhiều khoảng thời gian tuyệt vời.
Mẹ chồng là người hiền lành, tuy hay lo lắng, nghĩ nhiều nhưng mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng luôn tốt đẹp dù ở chung nhà. Tôi biết mẹ mong có cháu bế lắm, nhưng có lẽ sợ tôi áp lực nên mẹ chưa bao giờ thúc giục hay than thở lấy một lời.
Một đêm nọ, tôi đi làm về và thấy mẹ chồng đang bận rộn trong bếp. Bước tới hỏi mới biết mẹ đang pha sữa cho tôi uống.
Tôi vui vẻ uống ly sữa mẹ chồng đưa, nhưng vị hơi khác so với sữa thường uống, nó có mùi thảo dược nhè nhẹ. Tuy hơi bối rối nhưng tôi cũng không suy nghĩ nhiều mà uống cạn.
Những ngày tiếp theo, tối nào mẹ chồng cũng chuẩn bị cho tôi một cốc sữa như thế này. Lúc đầu tôi khá cảm động và cảm thấy mẹ chồng thực sự quan tâm đến mình. Cho đến một ngày, chồng vô tình uống phải một ngụm sữa của tôi. Vừa vào miệng anh đã phun hết sữa ra vì thấy có vị khác lạ. Anh hoảng sợ hỏi mẹ:
– Mẹ ơi, sữa này mẹ cho thêm cái gì mà vị lạ vậy?
Sắc mặt mẹ chồng chợt trở nên khó coi. Do dự một lúc mẹ nói:
– Không, không có gì, chỉ là một ít bột dinh dưỡng thông thường thôi.
Tôi không tin nên hỏi thêm:
– Mẹ lấy bột dinh dưỡng đó ở đâu, có thể cho con xem không?
Ngần ngừ một lúc, mẹ chồng đành thú thật rằng đó thực chất là một bài thuốc đông y. Bà từng cầm hồ sơ bệnh lý của tôi tới gặp bác sĩ đông y và ông ấy nói trước tiên tôi cần bồi bổ, cải thiện sức khỏe thể chất trước rồi mới tiếp tục điều trị được. Thể chất tôi yếu ớt quá, khó có thể tiếp nhận được thuốc điều trị ngay.
Tuy nhiên, sợ tôi nghĩ nhiều, cho rằng bà chê tôi yếu ớt, không thể sinh con nên mẹ chồng đành lén nghiền thuốc thành bột rồi pha vào sữa cho tôi uống.
Nghe đến đây, nước mắt tôi trào ra. Thì ra mẹ chồng pha ly sữa này cho tôi là có ý tốt, chẳng trách dạo này tôi thấy cơ thể khỏe ra, ngủ ngon hơn, ăn được hơn và có tăng cân đôi chút.
Tôi ôm mẹ chồng và nói lời cảm ơn. Mẹ chồng cũng ôm tôi an ủi:
– Con không cần phải khách sáo với mẹ, chỉ cần con có sức khỏe tốt thì cả nhà đều vui.
Tôi tuy biết ơn và cảm kích tấm lòng của mẹ chồng nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ thành phần trong loại thuốc này. Vì thế hôm sau tôi đã cầm thuốc đó đi hỏi thử, kết quả đúng là nó có tác dụng tốt với sức khỏe của tôi thật. Cho nên từ ngày đó, đêm nào tôi cũng ngoan ngoãn uống ly sữa mẹ chồng pha, tuy mùi vị hơi lạ nhưng tôi biết trong đó chứa đựng tình yêu thương và sự quan tâm của mẹ dành cho tôi.
Mỗi tối, chồng còn cùng tôi đi bộ để tăng khả năng vận động. Thời gian trôi qua, sức khỏe của tôi ngày một tốt hơn. Ngẫm lại những gì chồng và mẹ chồng làm cho mình, tôi cảm thấy bản thân thật may mắn khi có một người chồng tốt, một người mẹ chồng tuyệt vời như vậy. Tôi cũng nhận ra, trong thế giới ồn ào này, có một ngôi nhà ấm áp và sự chăm sóc của những người thân yêu là điều quan trọng hơn bất cứ điều gì khác.
Theo Cẩm Tú (Tri thức & Cuộc sống)