Lưu Tú Tường cảm thấy may mắn vì bản thân không trở thành gánh nặng cho xã hội.
Lưu Tú Tường sinh năm 1988, tại một ngôi làng nhỏ thuộc huyện Vọng Mô, tỉnh Quý Châu. Giống như những đứa trẻ khác, sự xuất hiện của Lưu Tú Tường mang lại hy vọng cho gia đình. Tuy nhiên năm Lưu lên 4 tuổi thì bố anh qua đời vì bệnh tật. Số phận bất hạnh của Lưu chưa dừng ở đó khi thời gian sau, mẹ anh mắc bệnh tâm thần.
Dù vậy, Lưu Tú Tường chưa từng suy sụp. Cậu luôn tin rằng, cha mẹ đã cho mình được sinh ra đời nhưng việc đọc sách có thể thay đổi vận mệnh. Hàng ngày, Lưu vừa học tập chăm chỉ, vừa chăm sóc người mẹ bị bệnh. Sau 6 năm học tập chăm chỉ, Lưu Tú Tường đứng thứ 3 toàn quận trong kỳ thi tốt nghiệp tiểu học. Tuy nhiên vì nhà nghèo nên Lưu không thể vào được trường cấp 2 tốt nhất quận.
Không muốn bỏ cuộc, anh đã thi vào một trường cấp hai tư thục và giành được vị trí đầu tiên trong kỳ thi sơ tuyển. Hiệu trưởng biết được hoàn cảnh của Lưu, cảm động trước lòng hiếu thảo và sự kiên trì học tập nên đã cho Lưu ghi danh miễn phí.
“Khi bạn thấy buồn vì bản thân không có giày, hãy nhìn lại và sẽ thấy có những người thậm chí không có được đôi chân”, Lưu Tú Tường luôn tâm niệm điều này và không ngừng cố gắng. Năm 2001, Lưu Tú Tường cõng người mẹ ốm yếu của mình, chuyển nhà đến sườn đồi gần trường học sinh sống. Lưu Tú Tường tự dựng một ngôi nhà rơm nhỏ, hai mẹ con sống những ngày tháng rau cháo có nhau. Trong kỳ nghỉ hè, Lưu Tú Tường làm việc chăm chỉ để có đủ tiền trang trải sinh hoạt phí và học phí trong năm học.
Mọi việc cứ ngỡ đã ổn, cho đến khi Lưu Tú Tường vì học tập, đi làm thêm liên tục mà lại không ăn uống đầy đủ nên bị thiếu dinh dưỡng, sức khỏe sa sút. Vài ngày trước kỳ thi tuyển sinh đại học, Lưu Tú Tường đổ bệnh. Kết quả là anh đã trượt đại học, tin tức này khiến Lưu Tú Tường gần như tuyệt vọng. Nhưng nghĩ đến mẹ, Lưu lập tức lấy lại tinh thần để thi lại, sau đó trúng tuyển một ngôi trường ở Sơn Đông.
Năm 2008, câu chuyện của Lưu Tú Tường được người dân cả nước biết đến, anh thậm chí được bình chọn là “đại sứ hiếu thảo” của Trung Quốc. Trường đại học của Lưu tạo điều kiện, sắp xếp cho anh một công việc làm thêm, ngoài ra cung cấp chỗ ở cho 2 mẹ con, để Lưu Tú Tường có thể vừa học, vừa chăm lo cho mẹ. Hàng ngày dù bận rộn đến mấy, Lưu Tú Tường vẫn dành thời gian giúp mẹ rửa mặt, chải tóc.
Năm 2012, Lưu Tú Tường chuẩn bị tốt nghiệp đại học. Sau khi suy nghĩ rất lâu, anh quyết định trở về quê hương và trở thành nhà giáo. Mục tiêu của Lưu là đánh thức nền giáo dục nơi vùng quê và khơi dậy niềm đam mê học tập của các em nhỏ.
Cứ thế, Lưu Tú Tường cõng mẹ trên lưng, lên đường trở về quê hương. Anh muốn dùng những hành động thiết thực để chứng minh cho các học trò thấy rằng trong cuộc sống phải có ước mơ, một khi đã có ước mơ thì phải kiên trì thực hiện nó.
Sau nhiều năm, nhờ khả năng giảng dạy xuất sắc và triết lý học thuật tiên tiến, năm 2018, Lưu Tú Tường trở thành Phó Bí thư và Phó Hiệu trưởng trường Trung học Thực nghiệm huyện Vọng Mô. Dù cuộc đời có nhiều thăng trầm nhưng anh chưa bao giờ bỏ cuộc. Lưu đã sử dụng kinh nghiệm cá nhân để giáo dục học sinh của mình, cho các em thấy việc đọc sách có thể thay đổi số phận họ ra sao.
Dù cuộc sống bất hạnh nhưng Lưu Tú Tường chưa từng mất niềm tin và luôn không ngừng nỗ lực. Ở độ tuổi ngoài 30, Lưu đã dùng trình độ học vấn xuất sắc của mình để giúp trẻ em vùng núi vào đại học. Vì lý do này mà anh còn được mệnh danh là “Người thầy tốt của Trung Quốc”. Không chỉ vậy, lòng hiếu thảo của Lưu cũng khiến người đời khâm phục. Năm 2020, Lưu được trao tặng Huân chương Thanh niên Trung Quốc lần thứ 24.
Nhận được giải thưởng, Lưu xúc động chia sẻ: “Tôi rất vui vì mình đã không trở thành gánh nặng cho xã hội và có cơ hội nhận ra giá trị của bản thân”. Chia sẻ của Lưu nhận nhiều lời ngợi khen.
Theo Thanh Hương (Phụ Nữ Số)